Đại Gia Đình C1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đại Gia Đình C1

We belong together !
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Những bức mail tình..........

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 4:59 pm

Inspired on a true story...
Made by gingin...

Những bức mail tình..........made by gingin
Có những chuyện tình là mãi mãi, cũng có những chuyện tình chỉ đến nửa cuộc chơi. Có những con người sinh ra là để dành cho nhau, cũng có những con người gặp nhau trên đường đời chỉ để khóc vì nhau.Họ học cùng trường, nhưng chưa 1 lần thấy nhau. N gặp T vào 1 đêm trời ẩm ướt, trong 1 phòng khám tư. Có lẽ T ko bíêt, nhưng thực sự N đã rất có cảm tình với T ngay lần gặp đầu tiên đó. Nhiều lúc, anh cảm thấy hồi hộp, bồn chồn, náo nức không yên, nhưng đó là chuyện sau này. Cảm giác đầu tiên của anh về 1 người con gái mới quen là vui vẻ và có 1 chút hứng khởi. Éo le, cô đã có người yêu và anh cũng đang theo đuổi 1 người con gái khác. Hai người đến với nhau chỉ như 2 người bạn, họ add nick, tán gẫu hằng đêm với nhau trên mạng. Đến trường, họ chào hỏi nhau qua loa. Anh ngại và cô ấy cũng ngại. Anh biết nếu anh nói chuyện với cô lâu, “người ấy” của anh sẽ hiểu lầm. Còn cô, cô cũng biết nếu cứ nán lại hỏi thăm anh, “người ấy” của cô sẽ không để cô yên. Họ tránh gặp nhau trên trường, nhưng khi gặp nhau trên mạng, 2 người lại mang 1 dáng vẻ khác. Anh từ bỏ chiếc áo thầy tu nhút nhát khó gần thường ngày để khóac lên mình chiếc áo của 1 anh chàng mồm miệng có duyên vô cùng. Còn cô, cô cũng rất thích những câu chuyện của anh, những câu nói bông đùa vu vơ, đôi khi chỉ là những biểu tượng vui trên YM, bấy nhiêu thôi cũng đủ để cô thấy anh thật gần gũi….Cứ thế, họ chat với nhau ngày này qua ngày khác, hầu như mỗi đêm. Thậm chí, nhiều lúc anh cúp tiết học tối chỉ để ra tiệm net send vài mẩu tin nhắn không đầu không đuôi. Chỉ để cho anh vơi đi mong nhớ mà thôi! Rồi thời gian trôi qua, tháng này nối tiếp tháng khác, tình cảm giữa anh và cô càng ngày càng….lạ. Anh cũng biết, cô cũng biết nhưng không ai dám nói ra. Có lẽ họ ngại, họ ngại phải đối diện với chính mình, họ sợ rằng khi phải quay về với cuộc sống thực này, họ sẽ mất đi những phút giây ấm áp hạnh phúc bên nhau. Nhưng như thế là không được, họ đều biết đó là “vụng trộm”. Anh nhận thức được rằng anh là 1 tên “đánh lén”, cô cũng hiểu cô đang kéo anh vào con đường “gian phu”. Ấy thế mà những điều ấy có ngăn được họ đâu. Rồi một ngày nọ, cô gửi cho anh 1 bức mail, bức mail đầu tiên giữa 2 người, cũng là những câu chữ nghiêm túc nhất họ từng nói với nhau…

Lovely…@yahoo.com wrote- cô bé ấy viết thế này:
Dzậy là sắp hết năm học rồi! Chỉ hơi tiếc là gặp nhau muộn mất 2 tháng nếu không thì thời gian cũng dài được chút xíu . Nhưng như vậy thôi cũng đủ để khiến em phẩi dành cho anh 1 tình cảm gì đó mà có lẽ là trên mức normal chút xíu, nhưng mà em chưa dám nói vì cố thể đối với an hem chỉ là em gái và vì anh khó có thể quên được chị H nên nếu em nói ra sẽ khiến anh khó xử lắm. Đã gặp mặt rồi nhưng bây giờ phải nói hết để không còn gì tiếc nữa. Chắc là sang năm học mới anh và em sẽ khó được gặp nhau nhưng em sẽ không quên anh đâu vì bây giờ anh đã là 1 phần trong những kỉ niệm của em trong năm học này rồi. Nếu như đã từng tình cờ gặp nhau 1 lần thì cũng sẽ có lần thứ 2 nhưng em mong lần thứ 2 sẽ không phải là 1 bệnh viện again. Lạ thiệt đó nha lúc đầu định nói với anh nhìu lắm à hông hỉu sao đến lúc định gửi lại chẳng biết nói gì hết. Những ngày vừa qua nếu em có làm gì anh buồn thì đừng giận em nha vì em chẳng bao giờ muốn anh buồn đâu!!!!
Em đã từng hỏi anh là nếu như em nói thích anh nhưng lúc đó H cũng chấp nhận tình cảm của anh thì anh sẽ như thế nào với em, anh nói anh sẽ không bỏ em. Em đã tâm sự chuyện này với 1 người nghe và người ấy nói rằng có thể với anh em chỉ là em gái thôi và em cũng nghĩ vậy. không phải em không tin anh nhưng mà anh và H cũng đã học chung 3 năm rồi nên anh không quên được H đâu. Em nói vậy anh đừng suy nghĩ về chuyện đó nhìu nha vì bi giờ cũng muộn rồi nên…bi giờ đối với em, em chỉ biết giữ những kỉ niệm đẹp về anh thôi và anh cũng hãy như vậy nhé.
Còn nhiều chuyện muốn nói lắm nhưng bi giờ chỉ biết nói vậy thôi chứ nếu nói hết ra chắc phải 3 trang giấy A4 quá!
Em nói vậy những lời này anh biết rồi thì hãy quên đi nha!!


Cô ấy làm anh bối rối quá. Anh sẽ phải làm gì với cô ấy cũng như chính bản thân anh đây ??

Anh rối, anh rối thật. Mặc dù đã nhiều lần tự lảng tránh với chính bản thân về chuyện của anh và T, nhưng giờ đây, khi T gợi lên chuyện đó, anh lại cảm thấy buồn. Anh tự hỏi : Liệu mình có gì với cô ấy không? Anh không trả lời được! Anh không rõ phải định nghĩa thứ cảm giác đó như thế nào? Thật là rắc rối! Nhiều lúc, anh chỉ muốn buông xuôi. Anh muốn mọi việc quay về như trước kia, lúc anh chưa gặp T. Lúc ấy, anh sẽ được sống tiếp cuộc đời anh, anh sẽ vẫn tiếp tục ôm 1 giấc mơ hão huyền về người con gái có lẽ suốt cuộc đời chả thèm ngó đến anh. Và rồi mỗi đêm, anh sẽ lại úp mặt vào gối, và khóc. Đêm nay, anh cũng úp mặt vào gối, tuy rằng anh không khóc. Anh không khóc nhưng anh muốn khóc, khóc cho thỏa sự nghẹn ngào, khóc cho vơi đi cảm giác tội lỗi của bản thân, và khóc để nhớ lại rằng anh vẫn còn biết khóc. Anh sẽ kết thúc. Đúng! Anh phải kết thúc thôi, chuyện này rồi có lẽ sẽ chẳng đi về đâu. Tại sao cứ phải mãi sống trong 1 thế giới mơ hồ huyền hoặc kia chứ? Anh vẫn còn có những thứ khác. Anh có nhiều lắm. Gia đình anh, những người luôn bên anh khi anh mệt mỏi. Bạn bè anh, những thằng quỷ phá phách luôn đưa bàn tay ra giúp đỡ anh khi anh họan nạn. Anh còn có H, người con gái anh thầm yêu vô vọng. Đếm đi đếm lại 1 hồi, anh nhận thấy mình…chẳng có gì. Người thân anh có thể chăm sóc anh, mang cho anh niềm vui nhưng không thể chia sẻ hết những thăng trầm cuộc sống với anh. Bạn bè anh có thể bên cạnh anh khi anh cần nhưng họ không thể theo anh mãi. Họ có cuộc sống riêng của mình. Và H, thực thể duy nhất đem lại cho anh cảm giác được yêu suy cho cùng cũng đâu có yêu anh. Anh đã nuôi 1 thứ tình yêu tật nguyền. Thế mà…khi nghĩ về T, anh lại thấy… Anh có thể kể tất cả với cô ấy những điều anh muốn kể, anh có thể nói với cô ấy về những câu chuyện trong cuộc đời anh, những câu chuyện đôi lúc…không có thật. Không có thật đấy, nhưng ai biết đâu! Anh bịa ra những thứ đó chỉ để giải tỏa những mâu thuẫn trong cuộc sống, anh tự biến những thứ anh không có thành những thứ lung linh màu sắc trong mắt cô. Những điều đó khiến anh cảm thấy mình hòan thiện. Rốt cuộc, vào cuối dòng suy nghĩ của anh, mọi thứ đều dừng lại ở T. Thôi chuyện đời muốn ra sao thì ra, anh không quan tâm. Anh sẽ vẫn tiếp tục đâm đầu vào con đường không lối thóat. Rồi anh sẽ đụng phải 1 chiếc xe tải. Đầu anh sẽ vỡi đôi, mặt anh máu sẽ be bét. Thân xác anh rồi cũng sẽ tan thành tro bụi. Nhưng đó là chuyện của ông trời. Anh chỉ biết hiện tại ngay lúc này, anh đang mở máy, sign in và chuẩn bị bịa ra những câu chuyện nữa trước mặt cô……

Rồi chuyện này sẽ đi về đâu chứ. Anh quen cô đã 6 tháng. Anh vẫn chưa 1 lần rủ cô đi ăn kem, hay tặng cô 1 bông hồng. Và rồi anh sẽ làm gì khi mà…!
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:00 pm

Thời gian lại cứ thế lặng trôi đi. Có ai biết được tạo hóa rồi sẽ đưa con người đi về đâu. Câu chuyện giữa N và T ngày càng trở nên phức tạp. Anh cố chấp. Anh không muốn kết thúc. Cô không muốn anh buồn. Nên cô chấp nhận. Mặc dù vẫn trò chuyện bình thường với anh, nhưng giờ đây, cô đang cố tạo ra 1 khỏang cách nhất định trước anh. Cô không muốn làm trái tim anh chạy theo cô quá gần, như thế chỉ khiến anh thêm đau. Cô tửơng cô kiểm sóat, nhưng cô lầm. Cô chỉ tự biện hộ. Điều cô sợ không nằm ở anh mà nằm ở chính cô. Cô sợ bản thân cô sẽ không thể kìm chế tình cảm của mình, để rồi khi mọi chuyện đổ vỡ, cô sẽ phải ôm hận. Cô biết thế nhưng cô không đọan tuyệt với anh. Cô tham lam! Một mặt cô dứt khóa không cho anh và cô trở nên quá mức cho phép, một mặt cô lại không thật sự cương quyết khi vẫn để anh đến với cô. Cô không tiến cũng không lùi. Không bỏ cũng không ăn. Ban đầu, cô cũng thấy ngột ngạt với tội lỗi của mình. Nhưng rồi thời gian trôi đi, cô lại cảm thấy tất cả như bình thường. Cô tự trấn an mình rằng cô vẫn đang kiểm sóat tình hình, rằng cô vẫn có thể cắt đứt với anh bất cứ lúc nào cô muốn, thế nên cô càng ngày càng lún sâu. Nhưng…con gái vẫn là con người…đâu phải gỗ… Càng ngày cô càng cảm mến anh. Cô phải làm gì đây? Đến với anh chăng…có lẽ…Chính vào lúc cô đang phân vân thì bất ngờ xảy ra 1 chuyện…
Bạn trai cô phát hiện ra. Cô không ngờ điều đó. Cô thực sự vẫn chưa chuẩn bị cho chuyện này... Bạn trai cô tất nhiên là nổi điên lên. Trưa hôm ấy, hắn kéo 1 đám côn đồ lên lớp tìm anh. Anh không đi học. Anh đang bệnh. Cô bối rối quá, sao lại xảy ra chuyện này vào đúng cái lúc mà cô đang dần thay đổi tình cảm chứ…Thế rồi, cô vội vã viết và gửi cho anh những dòng thư phũ phàng…Những dòng chữ cô không bao giờ muốn viết ra…

Lovely….@yahoo.com wrote:
Em nghĩ anh và em nên kết thúc ở đây thì hơn vì chuyện này không thể nào đi xa hơn nữa rồi. Em muốn vậy chỉ vì muốn tốt cho em và cả anh. Anh giận em cũng được, anh trách gì em cũng được hết nhưng em không thể lừa dối anh và cả chính mình được. Em đã từng thích anh thật và em cũng đã từng nói hiện giờ ngòai anh ra em còn nghĩ đến 2 người khác nữa, em phải nói vậy vì không muốn anh…hi vọng vào em quá nhìu. Anh hỏi em có phải là người hay thay đổi hay không, em đã trả lời “có” và bây giờ anh đã biết lý do rồi đó. Không phải em chưa từng thích anh, không phải em giỡn với anh mà là em thích anh thật nhưng em cũng thích K và nếu phải chọn em sẽ chọn K vì K không chính chắn như anh nên em sợ anh sẽ gặp rắc rối và em không muốn chuyện đó xảy ra. Bây giờ em vẫn thích anh nhưng không thể nói là như hồi đó, mà “thích” ở đây chỉ có nghĩa là “ không ghét” mà thôi. Giờ em biết có nói gì anh cũng sẽ giận em lắm nhưng em chỉ muốn nói xin lỗi anh thôi. Thật sự em nói thích anh không phải là giỡn, nhưng bây giờ tình hình này không thể kéo dài hơn được nữa, làm như vậy sẽ tốt cho cả em, K và nhất là anh.
Khi đọc xong rồi anh hãy quên tất cả những gì em đã nói. Tạm thời 1 thời gian anh đừng nói chuyện với em như vậy em mới có thể bình tĩnh lại được….


Anh câm lặng, chết đứng……………………
Và anh gõ, gõ những âm sắc vô cảm lên bàn fím…
Cóc…cóc…cóc


…Rồi 1 ngày người quay đầu đi mãi…
…Bỏ 1 người với 1 nửa trái tim….


Anh đau! Đau khôn xiết! Anh đã lường trước nhưng anh không ngờ ngày tận thế đến quá phũ phàng thế này…Từng lời, từng chữ của cô ấy như ngàn nhát kiếm xé nát tâm hồn anh… Thân xác anh rã rời....Trái tim anh tuyệt vọng…Anh sốc. Làm sao không khỏi bàng hòang khi người con gái anh thương đột ngột thốt lên những lời đó…Làm sao cho không đau khổ khi 2 mắt anh đập vào chữ “kết thúc”…Và làm sao…làm sao…
Anh không thể diễn tả, cũng không thể thốt lên. Anh muốn gào thét nhưng cổ họng anh khô rang. Anh muốn mọi thứ ngay lập tức tối đi để anh có thể chui vào 1 góc và khóc. Đèn vẫn sáng. Ba phút lạc lõng trong cõi không đâu, anh trở về bên cái máy vi tính. Chỉ có anh và nó. Nó vẫn theo anh trong suốt câu chuyện của anh. Giờ đây anh ghét nó biết bao nhiêu. Nó là thứ mang lại cho anh những cảm xúc thật tuyệt vời khi cô ấy send những câu chữ thương yêu thắm thiết, rồi cũng chính nó báo cho anh cái tin tử thần. Nó phản bội anh. Không! Nó không phản bội anh. Chỉ có cô ấy thôi…Nhưng anh…

Anh vẫn yêu mãi con người phản bội ấy, chính anh cũng không hiểu. Phải chăng tình cảm con người chỉ thực sự bộc phát mạnh mẽ khi nó bị dồn ép vào đường cùng? Ngày thường anh không nói, đến lúc phải đối mặt với chữ “chết”, anh mới lo giẫy giụa. Anh giẫy giụa trong vô vọng. Tình yêu của anh đang chết dần chết mòn. Bi kịch. Chính lúc này đây, anh mới thực sự biết quý cái thứ tình cảm đó. Anh tự nhủ… giá như ngày ấy anh từ bỏ người con gái kia mà đến với cô…giá như anh nói với cô rằng anh yêu cô, rằng cô hãy dẹp thằng kia đi mà về với anh…Giá như…ôi giá như anh quay ngược được thời gian để làm điều đó. Anh vội lắm. Anh cũng không rõ là vội gì. Có lẽ là vội níu kéo 1 ngọn lửa sắp tắt…và anh lại gõ…
gingin_ns@yahoo.com wrote:

Anh không biết nói gì lúc này, nhưng ngay bây giờ, anh không muốn trốn chạy, và anh muốn em cũng sẽ không làm như vậy. Anh muốn gặp em ngày mai, dù đó là lần cuối cùng đi chăng nữa. Anh nghĩ chúng ta nên giải quyết chuyện ngày cho rõ rang, vì anh muốn anh sẽ không buồn nếu như…mất em. Em có biết anh như thế nào khi đọc những dòng em gửi không? Anh không ngạc nhiên cũng như giận em, anh đã đoán được chuyện đó rồi cũng sẽ xảy ra, tất cả đều như anh đã nghĩ. Nhưg…Anh đã khóc…Anh khóc. Anh không muốn mình quá yếu đuối nhưng anh không kìm được. Anh muốn gặp em để nói cho em biết rằng: nếu như anh là 1 người chính chắn và K không như vật thì em cũng không chính chắn đâu. Và quan trọng hơn hết: Anh vẫn còn yêu em! Anh đã, vẫn và sẽ mãi mãi yêu em! Anh muốn em biết: ngày mai có thể là ngày cuối trong cuộc đời anh nhưng anh hy vọng nó sẽ không xảy ra….
Gặp em sau!....

Anh click send….rồi anh gục mặt khóc…bàn fím ướt đẫm.


Buổi chiều định mệnh. Anh ngồi đó, ngay quán nước. 3h. Nóng như đổ lửa. Anh đã uống hết 3 ly coca. Cô ấy vẫn chưa ra….Anh thấp thỏm chờ đợi….
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:00 pm


3h30’….ly coca thứ 4…..Anh bắt đầu sốt ruột…..

3h45’….anh buông ly thứ 5….Cô ấy từ cổng trường đi ra….

Anh đứng dậy….bình thản….

Gingin cũng chẳng nhớ 2 người đã nói gì….nói chung là nhiều….có vài người bạn của anh hôm ấy kể lại anh rất nóng…giọng anh gần như hét lên…anh có vẻ rất bất mãn…Họ cũng kể lại hình như thóang thấy cô ấy…khóc. Không ai rõ họ đã nói gì với nhau, anh cũng không muốn nhắc lại chuyện đó hôm nay. Giọng cô ấy nghẹn ngào…run run…Còn anh thì …Anh buồn lắm. Mười lăm phút sau, ai đi đường ngừoi ấy. Cô trở lại vào trường với đám bạn. Còn anh, anh kêu 3 ly coca nữa rồi xách xe đi về. Lòng đầy ngổn ngang.

Những điều hôm ấy sẽ mãi là bí mật…..

Tối ấy anh trùm mền úp đầu vào gối nằm…tức. Anh tức mông lung. Anh tức ông trời, sao ông lại để cho cuộc tình của anh khập khiễng như vậy? Anh tức bạn bè, chúng chỉ bên anh lúc anh vui, lúc anh khó khăn, vậy mà lúc anh thất tình, chúng lại lẩn đi đâu mất. Anh tức thời gian, giá mà nó chịu lùi lại chừng nửa năm thì mọi việc chắc hẳn đã không ngang trái như thế này. Anh tức T, anh tức cô ấy vì đã ruồng bỏ anh, coi anh không bằng cái gã kia. Anh sống trong mơ. Anh cứ tưởng mình ngon, anh cứ tưởng anh thay đổi được cô ấy, nhưng anh lầm…Nghĩ đi nghĩ lại 1 hồi, anh quay ra tức chính mình. Anh tức anh tham, có người này còn muốn người kia. Anh tức anh ngu, cứ mải đâm đầu vào thứ tình yêu tội lỗi. Anh tức anh bất tài, yêu mà không dám dành lấy tình yêu…Anh mệt. Mệt vô cùng. Mệt chạy theo thứ tình cảm xa vời. Mệt phải nơm nớp lo lắng ngày mai sẽ ra sao. Anh kiệt sức rồi. Ai muốn làm gì thì làm. Anh nhất quyết không yêu nữa! Anh thề, anh thề anh sẽ không bao giờ gặp lại người con gái ấy, anh thề rằng anh sẽ không bao giờ nói bất cứ chuyện gì với cô ta, rằng cô ta chỉ là thứ rắn độc, là mụ phù thủy đáng ghét đã dụ dỗ anh. Anh quyết tâm. Nếu anh vi phạm lời thề, anh sẽ bị……

……Anh tức mình mà nói vậy……..

….Anh mệt lả….rồi anh ngủ….3h sáng…anh tỉnh dậy….lặng lẽ bật máy….gõ cóc cóc…
Anh tự rủa mình thê thảm….nhưng anh vẫn gõ…..


Nhức đầu. 9h sáng, anh nằm bẹp dí.. Tối qua anh thức gần trắng. 8 ly coca làm anh chảy máu mũi liên tục từ hồi đêm tới giờ. Mệt thật. Cũng chẳng bệnh họan gì, nhưng anh cứ nằm lỳ. Chủ nhật mà. Nắng chiếu qua cửa sổ phòng vàng rực, anh vắt tay lên trán, suy nghĩ. Ngày mai anh nghỉ học. Anh định vậy. Nhưng…trốn được 1 ngày liệu có trốn được mãi không? Ôi ngày mai! Anh ước gì ngày hôm nay đừng kết thúc quá sớm, để anh có thể nằm mãi, nằm mãi. Thằng bạn anh bảo : Sáng mai thằng K lên kiếm mày. Anh chẳng sợ gì thứ thằng đó, loại hung hăng ấy anh đã gặp nhiều. Anh hiền thật, gặp chuyện đánh nhau anh thường lảng đi. Nhưng anh tính nghỉ học không phải vì sợ nó, cỡ nó anh cho 1 đấm. Nhưng sau đó thì sao, chẳng lẽ lên trường đấm nó 1 phát rồi về? Suy đi tính lại, cuối cùng anh cũng chẳng thể kiếm được cách nào để tránh gặp mặt cô. Chán thật! Thôi được rồi, ngày mai cứ đi học, tới đâu thì tới…

Ngày hôm sau, anh đến trường thật sớm. Anh không la cà lôi thôi tiệm net, cũng không uống ly coca nào dọc đường. Anh đến thật sớm, gửi xe , ngồi xuống và chờ đợi. Anh đợi cô ấy…..

Cô ấy đến….anh lẩn vào toilet…

Anh ở trong ấy thật lâu. Mãi đến khi chuông báo tiết 1, anh mới buông cái toilet, lủi thủi bước vào lớp.

Thế là mất nửa tiếng vô duyên….

Lên lớp, hồn anh để đâu đâu, cứ như anh đang lang thang trong cái cõi huyền hoặc nào đó tận cõi trăng sao xa xôi. 4 tiếng đồng hồ trôi qua, anh vẫn chưa hề lôi cuốn tập nào trong cặp ra. Chịu hết nổi! Đầu tiết 5, anh âm thầm sách cặp lòn ra cửa sau và chui vào….toilet.

Thế là hết 4 tiết học vô duyên….

Bố khỉ cái toilet!

Anh rủa thầm. Nhưng giờ anh chẳng có chỗ nào để trốn. Biết thế anh ở nhà cho xong. Bây giờ anh vào lớp cũng kẹt, sách xe về cũng không xong. Anh vất cặp lên lababol, phủi phủi cái nền đất rồi lại vắt tay lên trán, suy nghĩ. Suy nghĩ lung tung 1 hồi, anh đâm chán. Anh lấy viết vẽ nguệch ngọac lên tường. Anh vẽ nhà, vẽ cửa, vẽ cả trường anh, rồi lũ bạn anh chạy nhảy nhí nhố. Anh định vẽ cả cô…Anh khựng lại, buông cây viết xuống. Rồi anh xé giấy tập, viết vớ vẩn. Anh viết, viết mãi. Viết 1 lúc, anh lại dừng. Chi chít tòan là tên của cô thôi. Anh lại vo tờ giấy quẳng vào sọt rác. Anh hát, hát những câu hát không đâu. Những thứ nhạc sến anh chúa ghét, vậy mà giờ anh lôi chúng ra ngâm nga ư ử trong cái không gian nặng mùi. Hết giờ….!

Anh mừng quýnh, cuối cùng cũng hết giờ. Anh đứng bật dậy, chộp lấy cái cặp.Nhưng nghĩ sao, anh lại ngồi xuống. Anh chưa về vội. Anh lại ngồi và chờ….

Hai mươi phút trôi qua…Chắc chắn mọi người đã về, anh mới âm thầm chui ra rồi dắt xe về….


Thế là hết 1 ngày vô duyên…


Về tới nhà, anh quẳng cặp vào 1 xó, rồi leo lên giường trùm kín mền. Nhức đầu quá. Cuộc đời anh có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được cái mùi toilet….Anh cứ nằm đó…30’….rồi 1h…Mệt mỏi, anh đứng dậy đi tắm…Nhà anh bữa nay không có ai.
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:01 pm

Anh cũng không nấu cơm. Anh cứ để bụng đói mà bật máy. Anh muốn nghỉ, nhưng máy vẫn turn on. Anh không muốn chat, nhưng anh vẫn sign in. Anh không muốn gặp cô, nhưng anh vẫn enter. “Hey”. Tiếng hey lạc lõng, vô nghĩa. Cô cũng đáp lại anh bằng tiếng “hey”, rồi cả 2 im bặt. Anh ngột ngạt quá, biết nói gì bây giờ? Nói gì cho đúng với tâm trạng của anh, nói gì để cô ấy đáp lại anh, và nói gì để tránh cái chủ đề thê thảm giữa 2 người….Anh tự nhủ…

Gunbound!

Chính nó!! Anh rủ cô bắn gunbound. Anh tự khen mình thông minh. Chat chit thì không có gì để nói nhưng bắn gunbound thì chỉ cần im lặng mà bắn là được rồi, đâu cần phải nói gì…Hai người log acc…Anh bắn với cô ấy lâu thiệt lâu, vẫn không nói gì….Cùng lắm thi thỏang anh lại bảo “gió đổi” rồi cô bảo “ưh”…Thế thôi.! Không ai mảy may nhắc đến cái vấn đề mà ai-ai-cũng-biết-nhưng-không-muốn-nói-kia. Kịch sĩ thiên tài.

Thế này là được rồi…còn cần gì hơn…!

Anh có quá ngu chăng? Tại sao anh cố chấp đến vậy? Cố chấp đến mức “lỳ lợm”. Không đúng! Còn hơn cả “lỳ lợm”, là “hèn hạ”. Anh hèn đến mức đi yêu 1 người con gái đã có người yêu. Rồi giờ đây, khi cô ấy khước từ anh, anh vẫn thản nhiên coi như không có chuyện gì. Vẫn ung dung nói chuyện với cô, vẫn tỉnh bơ như mọi chuyện chưa hề diễn ra.
Hèn thật! Nhưng sao anh không thôi đi. Theo lý thuyết, anh phải cảm thấy xấu hổ mới đúng chứ. Anh thất bại, đáng lẽ anh nên rút lui. Một tên thất bại vẫn lỳ lợm lao đầu vào họng súng. Một tên ngu. Anh cảm thấy nhục lắm, nhục vô cùng. Nếu mọi người biết anh yêu cô điên dại như thế này, còn đâu là sĩ diện của anh? Nếu đám bạn thân của anh biết anh là 1 tên lụy tình, 1 thằng khờ thủy chung thì anh còn mặt mũi nào chơi với chúng nó?
Thời buổi này kiếm đâu ra người như anh………..?!....yêu như trong phim….?!......liệu anh có sến quá không, hay thực sự tuổi trẻ ngày nay thực sự chỉ nuôi 1 thứ tình yêu…thị trường?

Ức chế!

Anh lê chiếc laser lại gần cô. Rồi anh kéo double dual. Lỗi tự sát. Cô đánh 1 dấu “?” to tướng. Anh chẳng nói gì. Rồi đột ngột, anh bấm alt+f4, rút dây điện rồi leo lên giừong nằm…..

Tội cái máy chưa kịp shutdown..!

Tội cho anh chưa kịp ăn tối….!

Một lần nữa, anh lại thấy nhục.

……………………………………………..

Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ?
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ?
Cho vương víu nợ thi nhân?
Ai bảo em là giai nhân
Cho lệ trào đêm xuân
Cho lệ tràn trước ngõ;
Cho mộng tràn gối chăn......
( Trích "Mộng mùa đông"- Lưu Trọng Lư)

6h45’ sáng…mắt nhắm mắt mở.

Anh thức dậy. Có nhiều điều anh muốn làm trong hôm nay…Việc đầu tiên là trốn học!

Ba má đi vắng mà!

Bật máy. Việc muôn thưở anh làm trong lúc rảnh rỗi. Sáng sớm, ai đó chưa onl. Anh biết vậy. Anh mở hộp mail, lòng đầy băn khoăn. Anh định viết, viết gì cũng được, vài dòng bâng quơ…Viết xong, anh del tất. Thật vô nghĩa. “Mình đang làm gì vậy?” Anh tự hỏi. Từ sau cái hôm ấy, anh chưa hề bao giờ tự hỏi mình như vậy, cũng như chưa 1 lần định hình lại quan hệ giữa 2 người. Chỉ có 2 cách thôi. Một là anh từ bỏ, đọan tuyệt tất cả với cô và sống tiếp cuộc sống của anh. Hai là tiếp tục làm mặt…lỳ, chứng tỏ cho cả thế giới biết rằng anh là 1 thằng điên thượng hạng. Từ bỏ? Nghe có lý. Bây giờ là lúc thích hợp nhất để anh ra đi. Ngày xưa có lẽ anh còn vướng bận về nhiều thứ, nhưng bây giờ, anh đã có đủ lý do. Cô ấy cự tuyệt anh, anh là kẻ thất bại. Một lý do quá tuyệt vời để anh rút lui trong danh dự. Nhưng sau đó, liệu anh còn lại gì? Anh sẽ đứng lên bằng cách nào? Anh sẽ quên đi cô ấy ra sao?........... Anh không thể. Ngẫm lại, cách 2 nghe có vẻ được hơn. Mọi người có thể sẽ coi anh không bằng nửa con mắt, bạn bè anh sẽ coi anh là tên ngu số dzách, cô ấy vẫn sẽ không bao giờ về với anh…..nhưng…thà thế còn hơn. Thà là anh có cô ấy dù chỉ là trong ảo tưởng còn hơn phải tiếp tục bước đi 1 mình. Thà là anh mất danh dự để đổi lấy những phút giây hạnh phúc còn hơn bảo vệ cái danh dự của mình trong nỗi đau cùng cực. Thà thế còn hơn!

Nhưng liệu anh có sai lầm?

Có ai lại làm như anh? Quá liều lĩnh. Liều đến mức quên hết cả những chuẩn mực sáng suốt của tình yêu. Ôi thôi, làm gì có thứ tình yêu sáng suốt! Chỉ có những giới hạn của tình yêu bị lý trí con người kìm hãm thôi. Anh sẽ phá vỡ cái quy luật đó. Anh sẽ và vẫn tiếp tục theo đuổi cô cho đến khi nào…sức cùng lực kiệt. Anh tâm niệm : “Làm gì cũng phải làm cho hết sức để sau này khỏi hối tiếc!”!

Lệch lạc tư tưởng!

Nghĩ là làm, anh hăm hở send cho cô ấy:
“ [……….]Nếu có ai yêu em suốt cả cuộc đời này thì….cái thằng ngu hơn con bò ấy phải là anh!”

Anh tính thôi, nhưng…..
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:01 pm


Quá trễ, lỡ tay send rồi.!


8h45’….mắt mở mắt nhắm.

Cô thức dậy. Cô cũng có nhiều điều muốn làm trong hôm nay, việc đầu tiên cũng là…trốn học!

Ba má cô ở nhà, nhưng cô chả sợ!

Bật máy. Việc cô muốn làm nhất ngay lúc này. Tim cô đập thình thịch, hồi hộp. Thực lòng cô không mong, nhưng cô biết anh ấy đã làm gì đó. Ngày nào cũng vậy, mỗi lúc cô sign in, cô lại nhận được những câu nói ngọt ngào của anh, đôi lúc cũng là những câu làm cô chua xót tận tim, nhưng cô vẫn muốn xem. Từ sau cái hôm anh giở trò “dual tự sát”, anh chưa hề nói với cô thêm 1 câu nào. Nhưng hôm nay, cô linh cảm anh sẽ làm gì đó…thứ gì đó mà cô cũng không biết. Đúng y, cô nhận được mail. Cô rối quá, có nên đọc hay không….? Làm sao đây? Thôi kệ lỡ lồi, đằng nào cũng đã vào đến đây….check mail…!

Chóang!

Thật sự là cô chóang. Những lời lẽ của anh hòan tòan đi ngược lại những điều cô suy tính…Sao anh điên quá vậy? Trời ơi anh có biết nghĩ kĩ trước khi hành động không? Anh không biết từng câu từng chữ của anh như ngàn nhát dao đâm vào tim cô sao? Anh không biết sự bướng bỉnh của anh làm cô mặc cảm tội lỗi kinh khủng sao? Anh không biết anh đang đẩy cô vào tình thế tiến thóai lưỡng nan sao? Và anh không biết….anh không biết anh làm cô ngày một….yêu anh nhiều hơn sao….?

Không, cô không yêu!

Cô không muốn yêu. Bấy nhiêu đó đau khổ, bấy nhiêu đó dằn vặt, bấy nhiêu đó nước mắt đã đủ rồi. Cô không muốn bước thêm bất kì 1 bước nào trên cái con đường này nữa. Cô biết cô vẫn còn thương K, cô biết cô không thể nào sống thiếu K, cô cũng biết cô và K gắn bó chặt chẽ đến mức không gì có thể tách rời. Nhưng….không có anh thì cuộc sống của cô cũng chẳng có gì vui vẻ. Anh mang đến cho cô sự vui tươi, anh đem lại cho cô sự ấm áp, anh khiến cho cô được hạnh phúc những phút giây bên anh. Những thứ đó K không làm được. Vậy cô nên làm gì đây?....

Dằn vặt cùng cực!

Cô quyết không nghĩ về anh nữa. Từ giờ cô sẽ chỉ nghĩ tới mình K thôi, có thế mới khiến cô tránh xa những tình cảm mà cô dành cho anh. Đúng, chỉ có thế mà thôi. Cô lấy phone, bấm số. Tút…tút….Không ai trả lời. Chắc K không để ý. Availabe, có thể K đang off chăng? Cũng chẳng có gì. Nhắn tin, không có reply. Cũng chả vội, cô ngồi đợi……

……Trưa trờ trưa trật, chẳng thấy K đâu….rõ ràng là có hẹn với người ta….

Thôi đi ăn cơm vậy…Cô chẳng nuốt nổi miếng nào, tâm trạng cô lúc này thật buồn chán. Cô chỉ muốn có người nói chuyện. Ai cũng được, thậm chí chẳng cần quen biết cô, miễn sao người ấy chịu ngồi nghe cô giải tỏa tâm tư là được. Cô buông đũa, chẳng ăn được gì.

Trở lại với cái bàn phím, cô lại thở dài. Chắc K vẫn chưa lên…

Đúng vào cái lúc cực kì buồn chán ấy, cô chợt giật mình. Tiếng buzz làm cô thoát khỏi cái ý nghĩ mê man từ sáng đến giờ....

“Hey”…….

Lại hey, và lại là…….

Có thứ gì đó như sáng sủa hẳn lên…!
…………………………………………….

Tôi đã nói từ khi vừa gặp gỡ...
Tôi rất ngoan tôi không dám mong nhiều....
Em bằng lòng cho tôi được phép yêu...
Tôi sung sướng với chút tình vụn ấy....



cóc cóc cóc…..

Anh đang gõ. Buồn ngủ kinh khủng…

Anh vẫn ráng gõ. Cô chưa chịu out, chẳng lẽ anh lại tắt máy. Thôi hi sinh chút vậy. Tối giờ chắc cũng gần 50 ván, đúng là dân Gunbound… Anh mệt lả, chưa bao giờ anh chơi game lâu đến vậy… Bắn nhau cả 3; 4 tiếng đồng hồ thế này làm sao anh chịu nổi 1 tháng? Hix, nhưng vì….anh phải bắn thôi. Thiệt tình, chưa bao giờ cua gái lại khổ thế này. Con gái gì mà mê game thế ! Chả bù cho những đứa bạn anh quen, đứa nào cũng chăm chăm lo học, không học thì làm điệu, thế thôi. Cô ấy lại mê game mới chết anh chứ. Tuy cực nhưng mà vui. Cũng chẳng có gì đáng gọi là “cực”, chỉ là hơi chán thôi. Nhưng bù lại anh được ngồi với cô cả buổi tối còn gì. Nói chuyện với nhau 1 ngày mà 3; 4 tiếng mà cô không “đổ” mới là lạ. Nhưng thực ra thì…

“miss”, “gió”, “dual”, “win gùi nhé!”

Chỉ có thế mà thôi!

Đúng là chán thật. Thời gian thì nhiều nhưng vốn từ thì ít làm sao mà tỏ tình. Cứ thế này thì cho đến cuối đời này anh vẫn sẽ chỉ là 1 tên….bắn GB dở ẹc trong mắt cô thôi. Phải làm gì đó chứ..? Anh đâu phải kẻ dễ dàng…. “đầu hàng nghịch cảnh”. Để anh tính xem!
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:02 pm

Này nhé, anh sẽ bảo cô là thôi đừng bắn nữa, out ra chat đi. Xong bước 1, tiếp theo anh sẽ hỏi cô đủ điều, còn hỏi gì thì anh chưa biết. Kệ, cứ coi như là xong bước 2. Bước 3, anh sẽ lèo lái câu chuyện sang 1 chiều hướng….lãng mạn để anh dễ bày tỏ tâm tư, lèo lái thế nào thì anh cũng chưa biết nốt. Bước 4, khi tình hình đang đi đúng vào con đường thơ mộng, anh sẽ đột ngột thốt lên………. Thiệt tình thốt lên cái gì thì anh cũng đang tính….!

Nghĩ là làm, anh hăm hở gõ : “Này, đừng bắn nữa, out ra YM đi em”

“Thôi em thích bắn cơ, out ra ngòai chán lắm!”

Ván thứ 54……..

Chết tiệt cái bước đầu tiên đi……..



11h45’ đêm. Cô out, sau khi bye anh.
Tối giờ chưa log YM nữa, tòan lo bắn với anh . Chắc K chờ cô lâu lắm đây. Cô bỗng cảm thấy mình thật có lỗi, lòng cô áy náy ghê cơ.

Lầm…..!

K chẳng hề onl, không tin nhắn, không chào hỏi, cũng không gọi điện. Cô thấy hơi hụt hẫng. Nhưng trong giây lát, cái cảm giác ấy chợt tan biến. Dường như cô chẳng cảm thấy giận dỗi hay buồn về việc đó. Ngược lại, cô lại thấy vui. Thế là khỏi phải xin lỗi lôi thôi, mình không gọi người ta cũng chẳng cần mà. Bỗng lòng cô chạnh lại. Cô thấy mình hình như sao vô tâm quá, độc ác quá! Cô bỏ bạn trai cô ngồi lì cả buổi tối ở nhà và lên mạng bắn nhau ì xèo với 1 chàng trai khác, và rồi cô lại tiếp tục vô tâm không thèm gọi điện, cũng không thèm send lấy cho người ta 1 mẩu tin nhắn cỏn con nữa. Lần thứ 3 trong tuần.

Cô đang làm gì vậy?

Tình cảm của cô ngày 1 xa K. Cô có thể cảm nhận điều đó từng giây, từng phút. Thế nhưng cô vẫn để nó diễn ra. Cô không cưỡng lại được.Cô đã cố nhưng cô bất lực. Nhiều lúc, cô nghĩ rằng: nếu 1 ngày nào đó cô và K chia tay, K là người có lỗi. Trong cái lúc cô đang phân vân như thế này, người đến bên cô chỉ có anh. Còn K, hòan tòan vô cảm! Không phải K không thương cô, nhưng K không làm cho cô cảm nhận được điều đó. Và vì không cảm nhận được, cô cũng lạnh nhạt dần với K. Bản thân cô như 1 đứa con nít đang thèm kẹo, người nào cho cô kẹo, cô sẽ đến với người ấy. Đó là bản năng tự nhiên của con người thôi. Ai mà chẳng thế, bạn chắc chắn không thể nào từ chối 1 công việc nhàn hạ lương cao để đi làm 1 công việc tay chân cực nhọc được. Đó là điều nghịch lý, là trái tự nhiên. Cô tự bào chữa cho mình như thế. Điều đó giúp cô ngủ ngon mỗi tối.

Cô không phải luật sư, cũng không yêu thích ngành luật, vì thế cô cũng không tin tưởng mấy vào những lời tự biện của mình…!

Cô chỉ ngủ ngon được vài hôm. Những đêm hôm sau, hình ảnh của anh cứ ám ảnh mãi trong những giấc mơ của cô. Anh ngày 1 trở nên rõ ràng trong cuộc đời cô chứ không còn mơ hồ như kẻ xa lạ ngày xưa nữa. Anh thực sự đã có 1 chỗ đứng nhất định nào đấy. Nhưng chỗ nào thì cô vẫn còn đang xem xét…..K. Cô chẳng biết nên làm gì cho nó đúng. Dứt khóat với anh thì cô không làm được, còn bỏ K thì cô… Thật là tiến thóai lưỡng nan, những suy nghĩ mệt mỏi cứ vờn vèo trong đầu cô đến khi cô ngủ thiếp đi…

Cô nằm mơ, những giấc mơ kì quặc, không đầu không đuôi…

Rồi giữa đêm, cô bật dậy, chợt biết mình phải làm gì…


2h trưa, trời nóng đổ lửa.

Anh ngồi trong tiệm net, 2 chân vắt lên bàn, miệng huýt sáo líu lo.

Nóng và nực. Có lẽ bất cứ ai bước vào đây đều phải công nhận 1 điều: Ngồi đây thì thà ngồi cạnh đống lửa còn hơn. Đó mới là net. Khói thuốc lá mù mịt, mùi mồ hôi nồng nặc của những kẻ 3 ngày chưa tắm, những tiếng nổ ầm ầm của bom đạn half life, lâu lâu lại vang lên những tiếng chửi thề của những tên “về thành dưỡng thai” hay tiếng reo ồn ào của món hoàng kim trong thùng đồ vừa lượm được. Bất chấp tất cả những cảnh vật…náo loạn đó, anh vẫn bình thản. Đối với anh, nơi này giống như 1 thiên đường. Những tên có đôi mắt cú mèo bỗng chốc hóa thành những thiên thần đẹp đẽ, khói thuốc lá quyện mùi mồ hôi tanh tưởi bỗng chốc hóa nên mùi hoa cỏ dại giữa 1 màn sương sớm. Anh là người duy nhất trong cái tiệm net này còn mỉm cười. Tính về bề dày lịch sử, anh là 1 trong số những người đầu tiên khai trương cái tiệm net này. Chả là tiệm net của ông chú anh, thế nên anh được đặc cách chơi ở đây miễn phí. Vì là miễn phí nên anh ở đây suốt. Đúng là chẳng còn gì sướng hơn được chơi net free cả!

Và 1 ngày như bao ngày khác, anh vẫn ngồi đó, cái máy quen thuộc. Thực ra mà nói thì cái máy ấy thuộc dạng sở hữu của…Bảo Đại, giá bán ra lúc này chắc được…20 cây kem wall. Miễn phí mà, chịu thôi. Đó cũng là lý do mà sau này khi chơi TGHM, anh phải cắn răng bỏ tiền ra net khác mà chơi. Nhưng mãi cho đến cái lúc ấy, anh vẫn phải xài chung máy với vị vua cuối cùng của VN. Cũng may cho anh là vào cái thời xa xưa nguyên thủy ấy, kẻ đứng đầu phong kiến VN vẫn biết xài YM. Nhiệm vụ cao cả duy nhất của anh trong cái chốn này chỉ là chat và tính tiền cho khách. Cuộc sống thật là…thi vị làm sao, Lý Bạch sống lại chắc cũng phải phát điên lên mất. Anh cũng rất khóai trá với cái vị trí của mình, cứ như ông hòang của 1 cõi, mặc dù là cõi của những tên…không ra gì. Nói gì thì nói, có mấy kẻ được ngồi vào cái ghế chủ quán của anh chứ! Thôi dẹp chuyện ấy qua 1 bên đi, bây giờ là lúc anh phải tập trung vào nhiều thứ khác mang tầm…hòa bình Trái Đất. Đã cả 1 tuần nay, anh chưa gặp cô ấy. Cô ấy về nhà ngoại, được cái cũng gần nội thành nhưng kẹt cái…không có hòa mạng. Hỏi thế có chán không chứ! Báo hại anh cả tuần nay chẳng nói năng được gì với cô. Cái tuần ấy với anh sao mà dài vô tận. Nhưng mà không sao, chấp gì 1 tuần lẻ tẻ, chỉ ít phút nữa thôi, cô ấy sẽ…về với anh ngay ấy mà.
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:03 pm

Quả đúng là không có cái buổi chiều nào tuyệt đẹp như cái buổi chiều thứ 7 này.

And…show time….Cô ấy onl rồi…

Anh bắt đầu chiến dịch giải phóng cả 2 miền trái tim cô bằng phát súng quen thuộc…

Hey!

Bỗng….Rầm! Anh té cái ạch xuống ghế, đau điếng…..

Anh thề với lòng là anh sẽ nhớ mãi cái buổi chiều thứ 7 đó….


Tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm vào anh…

Còn anh, anh cứ giữ nguyên tư thế đó, tức ngồi bệt xuống đất…

Anh muốn đứng lên, anh muốn tiến sát lại gần cái màn hình mà nhìn cho rõ, nhìn thật kĩ những gì cô ấy nói, để chắc rằng anh không nằm mơ. Nhưng 2 chân anh cứng ngắc, chúng cứ đờ ra như những khúc gỗ.Lúc này, người anh trai của anh ngồi máy kế bên thấy em mình gặp chuyện “bất trắc”, liền tò mò ngó qua bên cạnh, và anh ta thấy rõ ràng trên màn hình rằng:
…………………………Em……….yêu.... ..anh……………………………….

“haha, sướng nhất chú mày rồi nhé, thế mà mày cứ giấu anh!”

Cái giọng oang oang của anh chàng ném ra giữa đám đông 1 quả bom tấn. Có người yêu anh! Thật là 1 tin chấn động trời đất. Cả bọn, tức cả tiệm net, bu lấy anh- lúc này vẫn chưa nhấc đít lên khỏi mặt đất. Sau khi chăm chú nhìn vào cái màn hình, cả đám liền phá ra cười. Có tên cười ngặt nghẽo, có tên lăn ra ôm bụng cười bò, có tên chỉ nhếch mép 1 cái rồi thôi, nhưng tất cả đều mừng cho anh. Kẻ nắm tay, kẻ nắm chân đỡ anh dậy và đặt anh về “vị trí chiến đấu” giữa lúc chiến trường đang gay cấn. Anh bối rối quá, mò mẫm tay trên bàn phím 1 hồi, anh vẫn chưa biết bấm gì. Mọi người dường như đều sốt ruột chờ câu trả lời của anh. Nhưng anh có vẻ kiên quyết “tử thủ”, gì thì gì chứ anh không chịu “kí hiệp định”, 1 người có quá nhiều kinh nghiệm chiến trường như anh đâu dễ mắc lừa mưu ma quỷ kế của “quân địch” được. Biết anh đang căng thẳng chiến sự quốc gia, anh trai anh khéo léo mời tất cả những tay nhiều chuyện về nguyên vị trí để anh có chút riêng tư.

Mồ hôi anh chảy ròng ròng, 2 bàn tay anh ướt đẫm, đôi chân anh run run. Anh không dám động thủ mặc cho cô ấy liên tục công kích bằng những tiếng buzz ầm ầm. Anh đang hỏang lọan, anh sợ anh sẽ nói bậy, và nói tầm bậy trong những lúc như thế này thật chẳng hay chút nào. Vì thế anh ngồi im, tới đâu thì tới.

Cô ấy dường như cũng hiểu hòan cảnh của anh. Cô rất muốn trấn an anh, nhưng cô chẳng biết phải nói thêm gì. Buzz chán, cô cũng ngồi im, chẳng nói gì nữa.

Tới lựot anh ngồi mãi cũng chán, anh muốn nói gì đó, nhưng anh không biết nói gì. Nghĩ ngợi chán, anh lại ngồi im, vẫn chưa mở lời.

20’ lặng lẽ trôi qua, 2 người chưa hề nói với nhau thêm câu nào từ cái thời điểm ấy. Mặt anh xanh như tàu lá, cảm tưởng như anh vừa nhận được lời tuyệt tình hơn là lời tỏ tình. Cuối cùng, anh thất thểu lết vào nhà sau khi nhờ anh trai anh gõ:
………….Anh……..anh…..cũng yêu em lắm……………………………………

Tội nghiệp anh trai anh, khi không lại phải nói câu ấy thay em trai mình. Anh chàng bất chợt phì cười, thấy thằng em mình sao mà khờ và ngây thơ quá xá…

Còn về chính anh, anh thấy mình ngu cũng quá xá! Ngàn năm chờ đợi để rồi bây giờ phải nhờ người khác nói ra 3 chữ thiêng liêng với cô ấy. Anh tiếc hùi hụi. Nhưng anh không đủ can đảm, không đủ can đảm để đối diện với sự thật như mơ, không đủ can đảm để đón nhận 1 thứ tình cảm trước nay anh chưa bao giờ dám rớ tới…

Anh lên giường, lúc ấy là 4h chiều, anh nằm tới sáng…

Ngủ dậy, anh ước mình có lại ngày hôm qua thêm 1 lần nữa, vì anh đã sẵn sang tâm lý rồi….
Và….

Hôm sau là 1 ngày siêu hạnh phúc.

Anh thức dậy, lòng ngập tràn….chim chóc, chưa bao giờ anh thấy yêu đời như thế này. Mọi vật trong mắt anh đều đẹp rạng ngời, mặc dù mắt anh lúc này mở ra chỉ thấy ghèn là ghèn.

Anh bước ra đường trong đôi chân sáo, miệng ngâm nga vớ vẩn, trái tim anh trực chỉ thẳng tiến tới….điểm hẹn tình yêu. Và điểm hẹn tình yêu ấy có địa chỉ trùng với số nhà ông chú anh. Net.

Anh bước vào, ngồi xuống cái máy chủ quen thuộc. Động tác bật máy quen thuộc, gác 2 chân lên cái bàn quen thuộc, lướt nhẹ đôi tay trên phím bấm quen thuộc và nhìn chằm chằm vào cái monitor quen thuộc.

Lúc này, anh đang nhâm nhi cà phê. Phải tranh thủ tận hưởng cái giây phút này, bởi vì chừng hơn 1 tiếng đồng hồ nữa, nơi này sẽ lại đông nghẹt người với những khói và mùi mốc meo. Anh nốc vội ly cà phê 1 cách tiếc rẻ khi 4 tên khách quen thuộc bước vào quán như thông lệ mỗi ngày.

Anh chờ , chờ mãi, chờ dài cổ. 1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng rồi 4 tiếng trôi qua….10h sáng rồi, cô ấy làm cái gì mà chưa lên nữa trời? Anh bắt đầu sốt ruột, anh cứ đứng lên ngồi xuống muốn gãy cả ghế , thế mà cô ấy vẫn chưa lên…

Lâu quá, lâu quá, cô ấy cho anh leo cây rồi. “Kỉ niệm 1 ngày sau ngày cưới”mà bê trễ thế đấy, vợ với chả con!
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:03 pm

Anh tự nói đùa với chính mình. Bực mình, anh off tất, chỉ onl với mình cô thôi. Mong sao cô ấy hiểu cho tấm lòng của anh.

Rồi thời gian cứ thế lặng trôi.

Cô ấy đến như 1 quả bom hạng nặng. Giáng vào giữa màn hình anh 1 chữ buzz to đùng, phát súng mở đầu của cô ấy vẫn thuộc hãng “hey”. Anh cũng hết sức…lịch sự, nhẹ nhàng và đáp lại “hey”. Anh tính nói gì thêm, nhưng thôi, cứ chờ xem tình hình sao đã. Anh viết mấy chữ, rồi lại delete. Đúng vào lúc anh đang phân vân cực độ thì cô ấy send cho anh 1 câu nghe sướng ngất trời:
“ Anh gặp em nhé!”

4 chữ. Ôi 4 chữ thôi mà sao làm anh ngất ngây đến thế. Từ cái ngày tan trường vào hè, anh chưa hề gặp cô. Đơn giản là ngòai giờ học thêm, cô chẳng bao giờ ra đường, anh muốn gặp cũnh khó. Thứ 2 là vì anh vẫn còn ngại, sau bao nhiêu biến cố xảy ra trước đó, gặp lại lúc này có khác chi tự thú nhận mình là thằng vô duyên. Thế nên anh đành ngậm ngùi chờ. Và mãi cho đến bây giờ, sự chờ đợi của anh không vô vọng. Cô ấy cho anh 1 cuộc hẹn, 1 cuộc hẹn…nằm mơ anh cũng không bao giờ dám mơ. Thậm chí cả đến khi cô ấy chào tạm biệt, anh dường như vẫn chưa thóat khỏi cái không gian mông lung ấy. Anh nâng niu cái cuộc hẹn trong tim như 1 thứ ngọc ngà châu báu anh vừa vô tình đào được trên đảo giấu vàng, anh hứa anh sẽ cất kĩ nó và chỉ mở ra khi cái ngày ấy đến.

Anh lục đục chuẩn bị cả tuần lễ……

Và rồi….

Cái ngày ấy đến…..

( Vì lý do cực kì riêng tư, gingin xin phép không post nội dung cái buổi hẹn hôm ấy. Chúng ta bắt đầu từ lúc anh trở về nhà. Tức là lúc kết quả của cuộc hẹn ấy đến)
………………………………

Có gì đó…mềm mại…ngọt ngào…ướt đẫm…mê đắm…

Anh như tên mất hồn. Hôm nay, lần đầu tiên trong đời, anh làm cái chuyện “ấy”. Với mọi người có thể cái chuyện “ấy” được hiểu theo nghĩa khác, nhưng với lọai người cả đời không biết gần gũi là gì thì chuyện “ấy” được dừng lại có mức độ.

Nói sao nhỉ, anh nắm tay cô ấy? Thường thôi, có khối tên còn nắm…nhiều thứ mà anh không biết. Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu anh nắm tay con gái.

Nói sao nhỉ, anh…ôm cô ấy? Cũng thường thôi, có khối tên còn ôm…nhiều thứ mà anh không rõ. Nhưng dù gì đây cũng là lần thứ nhất anh ôm con gái.

Nói sao nữa nhỉ, anh…anh……chắc cũng thường thôi, có nhiều tên còn làm những chuyện ghê gớm hơn kìa.

Lần đầu tiên anh hôn con gái!

Trời đất ơi, anh nào có ngờ anh sẽ nhận được món quà vô giá ấy trong ngày hôm nay chứ. Trước khi ra trận, rõ rang là anh đã sẵn sàng cho những tình huống gay cấn như kiểu phim Hàn, nhưng hôn nhau thì thật sự là anh chưa tính tới!

Nụ hôn đầu vụng về, chắp vá, hậu đậu…..nhưng rất ngọt ngào, đầy cảm xúc…Anh không thể nào diễn tả nổi tâm trạng của mình lúc ấy. Thân thể anh nóng ran, tay chân anh cứng ngắc, đầu óc anh mê muội, tâm hồn anh ngất ngây, tình yêu anh dâng trào, con tim anh nhảy múa… Anh là 1 người gan dạ, nhưng đây thực sự là điều liều lĩnh nhất mà anh từng làm.
Nằm trên giường, anh vẫn chưa hòan hồn. Mọi chuyện dường như xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức nhiều lần anh tưởng tất cả chỉ như 1 giấc mơ ảo tưởng.
Bất giác, anh lấy tay sờ lên môi mình, rồi anh nhắm mắt lại. Mở mắt ra, anh thấy mọi thức vẫn y nguyên, chẳng có gì thay đổi. Đúng, chẳng có gì có thể thay đổi được chuyện anh hôn cô, chẳng có gì có thể tha đổi tình yêu anh dành cho cô, và sẽ chẳng có gì thay đổi được tất cả những gì anh đã gày dựng. Anh sẽ bảo vệ công trình tình ái của anh đến cùng. Anh hứa.

Rồi anh ngủ thiếp đi……

Có vẻ như hôm nay thực sự là 1 ngày quá mệt mỏi với anh….

Cái ngày biến cố ấy xảy ra vào 18/6/2006…………………..
………………………………………………………………...

Nhập học….nhập học….

Từng chiếc lá vàng nhẹ nhàng lượn ngang dọc trên sân. Đàn ve ca hát chán chê cũng sắp sửa lìa bỏ cành cây để đi tìm 1 mùa hè khác. Đường phố mới 6h mà tối hẳn. Mặt trời xuống phố đỏ rực như hòn lửa khổng lồ, dát lên bộ mặt của Sài Gòn 1 màu buồn bã, chán chường, rũ rượi…

Ai chán thì chán, ai rũ thì rũ, còn anh, anh sướng như điên!

Ngày lại ngày, anh chờ cái khoảng thời gian này đã lâu lắm rồi. Khỏang thời gian nhập học. Này thì tha hồ gặp lại bạn bè nhé, này thì tha hồ đi chơi nhé, và này thì tha hồ thanh tóan nhau đầu năm nhé. Hân hoan có, lo lắng có, bồn chồn có, hồi hộp có. Anh mong biết bao giây phút gặp lại những người bạn cũ, hồi hộp biết bao khi đối mặt với những….kẻ thủ cả mùa hè không gặp. Tất cả, nó cứ hòa quyện với nhau, làm anh nao nao đến ngất ngây.
Quan trọng nhất, nhập học rồi thì ngày nào anh cũng được gặp mặt cô…

Và….
Tùng tùng tùng…..
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:04 pm


Tiếng trống vào trường mà anh nghe như trống dồn của quân trận. Anh bước qua cánh cổng chính. Lòng thấp thỏm. Mắt anh dáo dác nhìn khắp mọi nơi. Đi 3 bước, anh dừng lại hello tụi lớp dưới. Đi 3 bước, anh dừng lại cúi chào thầy cô. Đi 3 bước nữa. Anh dừng lại cà khịa với đám cá biệt quây. Đi 3 bước nữa, anh bắt tay chào hỏi với đám chung lớp.
Đi cả ngàn bước nữa, anh vẫn chưa tìm được cô, cái sân trường có trăm mét mà kiếm cô mãi không ra. Bực mình, anh ngồi phịch xuống ghế đá, đảo mắt nhìn khắp. Anh thấy sao thật là chán, lâu rồi không gặp mà giờ có cơ hội thì lại….mà cách nhau có nhiêu đâu, chỉ vài bước chân…
Bỗng…
Anh cảm nhận…có bàn tay ai đó đang đặt lên vai anh…
Bàn tay nhỏ nhắn…ấm áp…thân thương….


Anh quay lại…và anh bắt gặp ngay ánh mắt ấy…ánh mắt sáng dịu dàng như vầng trăng, ẩn chứa biết bao niềm yêu thương. Bất giác, anh mỉm cười. Cô cũng cười. Rồi anh đứng dậy, nắm lấy tay cô. Ban đầu cô còn có vẻ rụt rè nhưng sau đó thì cô không còn gì ngại ngùng nữa. Họ ngồi đó bên nhau, nơi hang ghế đá, lâu thật là lâu. Anh nói với cô đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Cô chỉ im lặng lắng nghe, chốc chốc lại cười và đáp vài câu vu vơ. Nhìn cảnh ấy có thể nhiều người tưởng như bức tranh tình yêu ấy mãi mãi sẽ không bao giờ chấm dứt. Thời gian trôi ….trôi… Ấy thế mà đã hết cả giờ rồi. Anh tiếc hùi hụi. Mới có…tiếng đồng hồ chứ nhiêu. Anh đứng dậy. Cô cũng đứng dậy. Rồi họ tạm biệt nhau, cô vội vã bước ra cổng vừa lúc mẹ cô đến…

Bây giờ thì anh lại ngồi xuống, nhìn quanh quất. Anh hòan tòan không có chủ tâm nhìn đích xác cái vật gì trong khuôn viên sân trường. Anh nhìn, và chỉ nhìn, thế thôi. Anh lướt mắt qua hàng cây bàng vàng lá, đảo 1 lượt qua các dãy phòng học, thóang qua trên những hàng ghế đá, và bỗng dừng lại trước 1 người….

K!

Rõ ràng là hắn đang đến gần anh. Từng bước, từng bước. Anh bỗng chột dạ, nó kiếm mình làm gì? Thật tình thì anh sợ gì nó, nhưng anh thấy sao ngại quá. Chẳng phải anh vừa giành mất bạn gái của nó sao, bây giờ không lẽ anh thoi vào mặt nó 1 quả? Thế là thất đức lắm. Nhưng không lẽ anh bỏ chạy? Thế là nhục lắm. Nghĩ sao, anh vẫn ngồi im, sẵn sàng cho mọi tình huống nguy hiểm nhất có thể xảy đến. Thế mà những điều anh dự đóan đều sai cả. Nó đến gần anh, nhưng không làm gì anh. Thậm chí còn lịch sự chào hỏi anh đàng hòang. Giữ phép lịch sự, anh cũng chào lại nó. Rồi nó ngồi xuống, ngay cạnh anh.
Nó mở miệng, nói cái câu anh không bao giờ ngờ được:
__Chúc mừng anh!
__Mày…mày nói cái gì…?

Anh nghe lầm, không, anh không lầm. Rõ ràng nó chúc mừng anh. Tại sao lại thế nhỉ? Hay là nó giả đò? Nhưng để làm gì, anh cũng chả rõ.
__Thì chúc mừng anh vậy thôi…em chịu…không còn cách nào cả…
__Cách nào….là sao?
__Thì đó…anh thắng, em thua. Em tự nhận, em cũng không ngờ anh kiên trì được đến giờ phút này. Thế em thua cũng đáng thôi.
__Mày đừng nói vậy, đây đâu phải cuộc thi.
__Ừ sao cũng được. Dù gì anh cũng đã có được cái anh cần, anh muốn nói gì thì nói. Có điều….
__Điều gì…?
__ Về T ấy, có 1 điều mà hình như anh vẫn chưa rõ thì phải…
__ Điều gì?? – anh lặp lại câu hỏi, giọng gấp gáp.
__Thì là…à mà thôi chẳng có gì đâu, em có nói cũng bằng thừa. Anh bây giờ chắc chẳng tin em đâu.
__Mày cứ nói, anh nghe đây!
__Thôi khỏi, cứ để thời gian trả lời. Tạm biệt, em về.
__Ơ…cái thằng này…

Nói rồi, nó đứng dậy, đi 1 mạch ra cổng, không hề nói thêm 1 lời nào.

Anh nhìn theo nó, lòng ngập tràn lo toan và thắc mắc….

Thực sự thì cái bí mật ấy là gì………………………………………


Anh nơm nớp đếm từng ngày tháng trôi qua. Cả tuần rồi anh lo lắng không yên. Câu nói của thằng K cứ lẩn quẩn trong đầu anh, nhưng anh suy đóan mãi mà chẳng biết ý nó muốn ám chỉ điều gì. Hoặc có thể anh đã biết nhưng anh cố tránh những ý nghĩ tồi tệ đó.
Nhưng đã 2 tháng trôi qua rồi, chẳng có gì xảy ra cả. Quan hệ giữa anh và cô vẫn hết sức tốt đẹp. Anh bắt đầu quên dần những lời lẽ “căn dặn” của K, anh coi chúng như những câu trả thù bõ ghét của nó nhằm khích tướng anh, làm anh lung lạc tâm trí. Nhưng rốt cuộc thì nó đã thất bại, anh vẫn là kẻ chiến thắng, và không ai có thể đánh bại anh.

Anh tự tin thế đấy!

Trường anh tổ chức cắm trại đêm, tất nhiên là chỉ cho khối lớp của anh thôi. Ban giám hiệu phát động biểu diễn văn nghệ giữa các lớp với nhau trong đêm trại. Tin tức lan nhanh khắp cả trường, ai nấy đều náo nức. Anh không làm theo chỉ thị của trên, mà làm theo 1 hướng khác. Thay vì tụ họp đám ô hợp trong lớp, anh tuyển những đứa bạn quen và nhảy giỏi từ các lớp khác làm thành 1 team để biểu diễn. Danh sách đa phần tòan dân “gộc”, nghe tên đã thấy hấp dẫn tiết mục. Bọn anh tập tành chuyên nghiệp đàng hòang trong suốt cả tháng trời, bài hát được đưa ra là “O” của TVXQ (DBSK). Động tác khó, nhạc dài, tụi anh gần như ở trên trường suốt, rảnh là chui vào hội trường khóa cửa lại mà tập. Anh gần như không còn thời gian để làm các chuyện khác như chơi bời, học bài hay thậm chí là hẹn hò bạn gái. Anh tin hậu phương của anh đã vững mạnh, nên anh không sợ!

Và….chiều thứ 7….6/1/07…..3 tiếng trước đêm trại…..hội trường….buổi tập cuối cùng….
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:05 pm


3h chiều, nóng như lò thiêu. Hội trường rộng thênh thang, tối om. Chỉ có 2 ánh đèn trong góc phòng là được mở. Tất cả rèm cửa đều được kéo kín, cửa chính được rào trước khóa sau cẩn thận, với mục đích bảo tòan “bí mật quốc gia”. Và nơi cái góc phòng đó, tiếng nhạc dồn dập vang lên náo động như muốn xé toạc cái buổi trưa hè ra. Không khí chưa bao giờ căng thẳng như lúc này, tiếng bước chân dậm, tiếng hò hét, quát tháo hòa cùng những giọt mồ hôi đang túa ra như tắm càng làm cho mọi thứ mang 1 dáng vẻ gấp rút.

“ Tập trung nào… Uno vào đi….Hero chậm lại chút nữa….Max đâu, tới phiên kìa….Micky....xem lại nhạc lần nữa đi….”

Những cái tên quen thuộc của TVXQ bây giờ được gán cho từng người của nhóm nhảy. Cũng như mọi người trong nhóm, giờ phút này với anh thật vô cùng quan trọng. Buổi tổng dợt cuối cùng. Không những thế, vai trò của anh lại có vẻ nặng nề hơn các thành viên khác. “Nhập vai” Uno, anh bắt buộc phải thuộc nằm lòng từng động tác, cử chỉ, bước nhảy của 1 trong những dancer pro nhất xứ Hàn. Bài hát dài gần cả 6 phút, khán giả ngồi dưới có thể thấy ngắn nhưng thực sự khi đã lao vào tập, anh mới bàng hòang nhận ra cường độ tập luyện nghẹt thở của chỉ 30 giây chóng vánh. Thời gian cứ thế trôi qua, 1 tiếng rồi 2 tiếng, tất cả dường như đều vô nghĩa lúc này. Mãi đến khi hồi chuông dài vang lên báo hiệu giờ ra chơi thì anh mới sực tỉnh : “ Hóa ra đã hơn 2 tiếng đồng hồ rồi đấy…”
Mọi người dừng lại, quyết định nghỉ 1 chút. Anh ngồi ngay góc phòng, ôm cái CD player thở hồng hộc. Ngay lúc ấy, 1 người bạn của anh mở cửa hội trường, tiến 1 mạch đến chỗ anh và thì thầm: “T muốn gặp mày!”

Anh mừng như bắt được vàng, vội vã chạy ra cửa. Anh hạnh phúc như tiên, sự thăm viếng của cô lúc này khác chi 1 liều thuốc tăng lực cho anh. Anh vui lắm, phấn khởi lắm, phấn khởi đến mức không để ý tới vẻ mặt nghiêm trọng của bạn anh…


Anh mở cửa…

Anh hơi ngạc nhiên 1 chút, xung quanh anh lúc này là tất cả bạn bè chung lớp với cô. Tất cả đều xuống gặp anh sao? Và cô ấy đâu rồi?....

Rẽ đám đông bước lên, cô ấy đứng đối diện với anh, mặt cúi gằm…

Anh bất giác chột dạ, nhưng anh vẫn tỏ vẻ bình tĩnh. Chờ cho mọi người đi hết, anh mới chậm chậm ngồi xuống, sát cạnh cô.

Và rồi……………………………………… …………………………………………� �…………………………………………� ��………………………………………..

[....]

Anh đẩy cửa bước vào hội trường, tiến thẳng tới góc phòng. Anh hét lớn, rồi lấy chân đạp mạnh vào đống bàn ghế ngổn ngang nghe cái rầm. Mọi người quay lại nhìn thẳng vào anh, bàng hòang, sửng sốt. Anh bắt đầu đập phá mọi thứm anh lấy cây phang vào tất cả những gì hiện diện trước mắt anh. Cả bọn vây lấy anh, nhào tới ôm chặt anh. Đứa giữ tay, đứa giữ chân, đứa cố gắng làm anh bình tĩnh. Mọi việc xảy ra quá nhanh, không ai hiểu anh đang làm gì và tại sao anh làm như vậy. Anh ngồi phịch xuống đất. Đưa 2 tay lên mặt. Đứa bạn lúc nãy đến báo tin cho anh giờ đây nhìn anh cắn rứt, tội lỗi. Và rồi không lâu sau đó, chỉ trong 1 khỏanh khắc, tất cả đều hiểu ra….

Cô ấy đã chia tay anh……………………..

Anh ngồi im, lâu thật là lâu. Không ai dám làm gì vào lúc này. Mọi người cứ đứng đó quanh anh, theo dõi nhất cử nhất động của anh. Ắt hẳn ai cũng lo lắng cho anh, và chắc hẳn ai cũng lo chương trình tối nay hòan tòan có thể bị hủy bỏ bằng 1 cái lắc đầu của anh…..

Anh vẫn ngồi im, cúi mặt……trông anh lúc này chẳng khác gì 1 bức tượng đá vô hồn…

Bỗng, anh ngẩng mặt lên, nhìn chăm chú từng khuôn mặt của đám bạn. Rồi anh đứng dậy, nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy ẩn giấu gì đây? 2 chữ “thắc mắc” hiện lên rõ nét trên từng người một. Anh buột miệng, thốt lên 1 câu hòan tòan không đủ sức thuyết phục đám bạn anh:
___Nào, nghỉ đủ rồi, tập tiếp thôi, tối nay nhất quyết phải làm cho ra trò đấy.!

Không ai hiểu ý định của anh, nhưng cũng không ai dám hỏi thẳng anh. Tất cả lại tiếp tục về vị trí và lao vào tập….

Anh vẫn cười. Từ giây phút đó cho đến cuối buổi tập, anh tòan cười. Những giọt mồ hôi chảy ròng ròng từ đầu xuống cổ anh cũng như tất cả những người còn lại. Mệt thế đấy nhưng mà vui….!

Có ai biết đâu, lẫn trong những giọt mồ hôi đó, có thứ gì đó nóng hổi, ướt đẫm…..

Hình như anh khóc….

Chắc không phải đâu….


Không gian im lặng. Ánh sáng lờ mờ…

Chiếc loa lớn phát ra từng âm thanh “cóc…cóc….cóc”

Uno bước lên sân khấu…từng bước…từng bước….

Tiếng nhạc dồn dập hòa cùng những vũ điệu cuốn hút như làm nổ tung cả sân trường. Khán giả đứng dậy vỗ tay ầm trời, thầy cô ngồi 2 bênh cánh gà thì dường như không tin vào đám học trò của mình nữa. 1 tháng trời luyện tập thật không hề uổng công tí nào. Nhạc vừa dứt, không khí dường như vỡ òa, đám khán giả nhí nhố ở dưới có đứa còn chạy lên cả sân khấu tặng hoa nữa.
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:06 pm

Rút về phía sân sau của trường, lúc này đây, cả nhóm đang ngồi uống nước và nghỉ mệt sau màn trình diễn thành công ngòai mong đợi vừa rồi. Khuôn mặt ai nấy đều rạng ngời, hí hửng. Nhưng nếu để ý kĩ, ai đó có thể nhận ra vẻ buồn rười rượi của anh ẩn dưới ánh sáng đèn tròn leo lắt. Mặc kệ mọi người cười nói vồn vã, anh chỉ khoanh tay ngồi im, không nói gì. Rồi anh lẳng lặng đứng dậy, lẻn lên lầu.

Đứng trước ban công của lớp, anh ngẩng đầu nhìn quanh quất. Trời tối đen như mực, im ắng. Gió thổi lồng lộng qua mặt anh mát rượi. Âm thanh duy nhất lúc này chính là âm thanh của thiên nhiên, thứ âm thanh giản dị và êm đềm đến khó tin, đến mức nếu không tập trung nghe, ta chẳng bao giờ để ý về chúng. Chỉ những lúc này đây, lúc mà tâm hồn ta không còn nơi nào để nương tựa vào, âm thanh ấy lại đến, nhẹ nhàng và êm ái kì lạ. Anh hồi tưởng lại buổi chiều hôm nay, lòng đau như cắt. Những câu nói vô tình thốt ra từ khuôn miệng quen thuộc ấy sao mà dằn vặt, day dứt đến thế. Lúc đó, anh gần như gục gã. Anh cố giữ cho mình gượng dậy, để chứng tỏ mình không yếu đuối. Các bộ phận trên thân thể anh không còn nghe theo lời anh nữa. Lúc đó anh chỉ muốn kiếm 1 cái hồ nào đó rồi nhảy xuống chết quách cho rồi. Sống nữa làm gì, thêm nhục! Phút chốc, con người anh bỗng trở nên hòai niệm vô cùng. Anh nhớ lại…nhớ lại từng chi tiết một…

1 người bạn của cô ấy từng nói với anh rằng: “ T nó là đứa đồng bóng, mau chán mau thích, em không cấm cản gì anh nhưng em phải nói trước để mai này anh không thất vọng…” Lúc đó, anh đang say tình, nên anh mặc xác, anh “ờ,ờ” cho qua chuyện.

1 lần chính T cũng đã hỏi anh rằng : “Anh sẽ thế nào nếu 1 ngày em nói chia tay với anh?”. Lúc đó, anh đang mê tình, nên anh kệ xác, anh đánh trống lảng cho qua chuyện.

Và rồi lần gần đây nhất, thằng tình địch nguy hiểm nhất của anh đến trước mặt anh cảnh báo với anh rằng : “ Còn nhiều điều anh chưa rõ về T”. Lúc đó, anh đang điên tình, nên anh vờ vịt, anh cố quên cho qua chuyện.

Để rồi khi tất cả những chuyện ấy qua, đây là cái anh nhận được : sự bẽ bàng , thất vọng!

Sắc mặt anh sa sầm xuống, tái mét. Anh bước lùi vào trong, anh sợ anh khùng lên mà nhảy xuống dưới mất. Một hồi sau, anh bước vào lớp, leo lên bàn nằm chung với đám con trai……

Mọi chuyện chưa hẳn đã kết thúc….

Sáng hôm sau, anh tỉnh dậy, nhận được 1 tin động trời….

Cõi lòng anh tan nát 1 lần nữa….

2 tiếng đồng hồ sau khi chia tay anh, cô ấy đã có bạn trai mới….

Mọi chuyện với anh hòan tòan thảm hại. Anh bị “chơi xỏ” trên mọi phương diện. Nhớ lại vẻ mặt cắn rứt của cô ấy khi nghẹn ngào nói lời chia tay với anh với cái lý do vớ vẩn “chỉ là để tốt hơn cho cả 2 ta”, anh tức muốn trào máu họng. Hóa ra từ bấy lâu nay, anh như 1 thằng đại ngu. Anh đã bị lừa, bị lừa 1 cách ngọt ngào, tráo trở. Anh đã yêu, yêu say đắm 1 kẻ lừa tình. Và chỉ là 1 kẻ lừa tình mà thôi. Thế mà….

….Thế mà…..thế mà anh cứ tưởng…cô ấy không như những người con gái khác…..

Anh cứ tưởng cô ấy thực sự tốt với anh, anh cứ tưởng cô ấy thực sự yêu anh, và anh cứ tưởng cô ấy thực sự không bao giờ rời xa anh. Anh tưởng bở! Cô ấy chỉ muốn lợi dụng anh, trêu đùa anh bằng những lời lẽ ngon ngọt, bằng những cử chỉ khiến anh xao xuyến tâm hồn. Cô ấy đã cố ý giỡn mặt anh, cô ấy coi anh như thứ đáng vứt vào sọt rác, chỉ có giá trị sử dụng cho đến chừng nào cô ấy còn muốn. Vậy là anh chỉ như 1 món đồ thôi ư? Như 1 món đồ để cô ấy giải trí giết thời gian, như 1 món đồ để cô ấy lôi ra cất vào cái tủ của riêng cô ấy, và đến khi cô ấy chán, anh vẫn chỉ là 1 món đồ.

Với cô, anh chỉ là 1 món đồ vô tri vô giác……..

Anh bất chợt bàng hòang, sửng sốt. Từ thắc mắc, nghẹn ngào, đau đớn đến tức giận cùng cực, cô ấy với anh hòan tòan thay đổi chỉ trong 1 sớm 1 chiều. Mới chỉ hôm qua thôi, chỉ tối hôm qua ấy, cô còn send tin nhắn cho anh chúc anh thành công với buổi diễn…mà…mà…chẳng lẽ 1 đêm trời có thể thay đổi diện phản tính cách 1 con người sao? Ôi, lúc này đây, anh chỉ muốn giết cô ấy, anh thực sự hận cô ấy đến tận xương thấu tủy. Còn đâu nữa T của 1 thời hiền lành ngây thơ, còn đâu nữa T của 1 thời lén lút vụng dại, và còn đâu nữa T của 1 thời yêu anh cuồng điên say đắm. Giờ đây, T chỉ còn là 1 bóng mờ, là 1 cơn gió độc thổi lạnh lùng thổi qua tháng ngày phiêu du đen tối trên đường đời của anh…………

Anh thề là anh sẽ quên……

Anh thề là cô ấy hòan tòan không xứng đáng với anh…..

Anh thề là ngay khi anh về nhà, anh sẽ delete tòan bộ mọi kí ức về cô ra khỏi máy tính của anh…

Uất ức…

Anh đấm mạnh vào tường…bàn tay rỉ máu…

Anh lại bật khóc….

Anh lê bước trên con đường quen thuộc….
Hôm nay anh không đi xe, giờ về nhà chắc cũng gần cả tiếng…
Anh cứ để đôi chân mình dẫn bước, anh không chủ đích đi đâu, về đâu. Anh đi chậm rãi, lặng lẽ. Anh có cảm giác mình đang đi những bước cuối cùng của mộng thiên thai. Giấc mộng ấy đã cuốn anh đi quá xa khỏi cuộc sống thực tại, giấc mộng ấy làm anh điên đảo tâm can, làm anh kiệt sức vật vã. Nhưng tất cả những chuyện đó đã qua rồi. Giờ đây, chỉ vài bước chân nữa thôi, anh sẽ bước ra khỏi giấc mơ ấy. Anh sẽ ngoái đầu nhìn lại chặng đường đã qua 1 cách tiếc nuối, buồn bã. Anh sẽ nhớ, nhớ từng khỏanh khắc thần tiên không bao giờ có thực, nhớ từng nốt nhạc, câu từ trong bài hát của riêng anh và cô. Và anh sẽ nhớ, nhớ lắm mọi kỉ niệm đã qua. Nhớ lại cái lần đầu gặp nhau, nhớ những ngày chat chit lén lút, những đêm bắn GB miệt mài, nhớ những cái hôn internet giả tạo… Anh còn nhớ cả những cảm giác kì lạ mà anh chưa bao giờ được biết. Anh nhớ cái cảm giác rơi thẳng xuống vực thẳm khi cô chối bỏ anh, rồi cảm giác bay vút lên thiên đàng khi cô ấy cho anh 1 cơ hội nữa. Và giây phút cô ấy ngỏ lời, anh sẽ nhớ sự hỏang lọan, lúng túng và ngây thơ đến tội nghiệp của anh. Ôi, và đâu đó nữa, mùi vị của nụ hôn đầu, cảm xúc dạt dào, mê đắm, điên lọan đến mất kiểm sóat. Anh sẽ nhớ mãi….nhớ mãi….
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:06 pm

Anh có thể nhớ…..nhưng anh không thể mang những điều đó cùng anh đi suốt cuộc đời này được. Rồi 1 ngày nào đó, anh sẽ phải quên. Anh phải quên để anh tiếp tục sống, anh phải quên để anh tiếp tục tìm kiếm tình yêu khác cho mình. Đúng….anh phải quên…phải quên thôi….nhớ thì có ích gì chứ…ích gì khi nhớ về sự phản bội ấy, nỗi đau ấy…

Anh bước chậm rãi, nửa như muốn đi, nửa như muốn quay đầu lại….

Mặt trời chạy trốn ánh mắt anh…khung cảnh tối dần đi…mờ ảo dưới ánh sáng đèn đường leo lắt…

Anh dừng lại…quay đầu nhìn về phía sau…

Lần cuối….

Rồi anh cất bước đi…vội vã…gấp gáp….


4 tháng sau......bức mail cuối cùng....

Lovely.......@yahoo.com wrote:
Anh!
Bi giờ là 12:12. Em không ngủ đượ. Em không biết phải làm gì nên…gửi mail cho anh. Em biết bây giờ có nói gì anh cũng hem nghe…nên…em ko ép anh nữa…anh cứ làm những gì anh cho là đúng…coi như em nên làm cho anh 1 điều gì đó…
Nếu tụi mình thật sự là của nhau….thì biết đâu như anh nói…biết đâu sau này em sẽ gặp lại anh…lại đến với anh 1 lần. Hãy cứ để nó diễn ra tự nhiên như vậy…còn bây giờ…mình như vậy sẽ tốt hơn…cứ để mỗi đứa 1 nơi. Ngay lúc này, em không thể đến với anh, hiểu cho em nha……
Dzậy anh nha!!!
…………………………………………………………………

Gửi T…
Đây là bức mail duy nhất anh chưa hề gửi cho em. Anh đã tính send nó đi lâu lắm rồi, nhưng mãi đến hôm nay, anh vẫn không đủ can đảm.
Có lẽ sau gần cả năm trời, cả 2 ta đều đã bình tĩnh, đều đã có lại được sự cân bằng. Không biết em thế nào, nhưng anh thì vẫn luôn theo dõi mọi tin tức của em, mọi cử chỉ, hành động của em. Những lúc em vui, những lúc em buồn, những lúc em bệnh, anh nghĩ anh đều biết rõ hầu hết. Anh cũng không hiểu tại sao như thế, riết rồi nó trở thành 1 thói quen trong đời anh : điều tra mọi thứ về em. Nhưng dù sao thì…thời gian như thế chắc cũng đủ lâu để anh quên đi những kí ức đau buồn về em, và em hẳn cũng đã quên những kỉ niệm của 1 nguời yêu em điên dại.
Giờ đây, chúng ta ai đã đi đường nấy. Anh chỉ muốn em thật sự thanh thản, thật sự an tâm vì em không còn gì phải vướng bận về anh nữa. Anh chỉ muốn nói vậy thôi.
Chúc em hạnh phúc trên đường đời, và gặp người em mong muốn.
Còn riêng anh, anh vẫn mơ 1 ngày nào đó, 2 ta sẽ gặp lại nhau, và lần này hi vọng sẽ không như lần trước nữa.

Vậy nhé, chào em….

Tạm biệt…..
Về Đầu Trang Go down
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 5:07 pm


[N]hắc đến càng đau cái lần ấy
[G]iây phút chia tay hóa lụy buồn
[Ô]m mộng thiên thu tình dang dở

[M]ỗi người nay ở mỗi phương trời
[i]m lặng cất bước lệ tuôn rơi
[N]ỗi đau nỗi nhớ vướng nỗi buồn
[H]ình về với bóng môi rưng rức

[T]ức tối đêm ôm uất hận tình
[H]óa ra người ấy là như thế
[Ư]ớc gì không gặp…. đã không yêu…….


forever in memories..........................21/11/05.....21/11/07
Anh yêu em...trước đây....sau này....và mãi mãi.....
Ngô Minh Thư
Về Đầu Trang Go down
Cherry_Luv
=Hoàng thân=
=Hoàng thân=
Cherry_Luv


Tổng số bài gửi : 355
Age : 31
Đến từ : ♥Under same sky with Jun♥
Registration date : 15/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 20, 2008 10:35 pm

Rầu, hỉu! Ad gin phiu ........... =]]=]]

Há há, đây là một kiệt tác của pạn gingin Wink)

Cái này U đọc gòi, hay lắm á!!!

Phát huy nhoa pạn iu!! :">
Về Đầu Trang Go down
http://sarangjunki.net
Admin
=Vương Gia=
=Vương Gia=
Admin


Tổng số bài gửi : 429
Age : 32
Đến từ : ~Somewhere Over the rainbow~
Registration date : 15/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptyMon Apr 21, 2008 7:16 pm

Nói chung là dài wuo~ cũng lười đọc...comment đã...bữa nào rãnh rỗi đọc ha gin ha ^^
Về Đầu Trang Go down
https://c1forever.forumvi.com
♥ $H!N¥ ♥ N3K ♥
Cư dân cao cấo
Cư dân cao cấo
♥ $H!N¥ ♥ N3K ♥


Tổng số bài gửi : 92
Age : 32
Đến từ : (๑•ิ_•ิ๑) ♫°♪°♫
Registration date : 15/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptyMon Apr 21, 2008 9:41 pm

bàj nầy tự ság tác
đọc cùg Đào em rồj
văn fong rất tuyệt
---bàj thơ cuối ....---
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/n3k_74
Admin
=Vương Gia=
=Vương Gia=
Admin


Tổng số bài gửi : 429
Age : 32
Đến từ : ~Somewhere Over the rainbow~
Registration date : 15/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySat Apr 26, 2008 10:47 am

uhm...gin nói là gin sáng tác mà hok bjk có tham khảo truyện nào hok nữa Smile nói chung là Gin có tâm hồn sáng tác rất là ướt át Smile
Về Đầu Trang Go down
https://c1forever.forumvi.com
gingin
=Công Thần Trị Quốc=
=Công Thần Trị Quốc=
gingin


Tổng số bài gửi : 44
Age : 32
Đến từ : Toilet
Registration date : 16/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 27, 2008 6:08 am

Admin đã viết:
uhm...gin nói là gin sáng tác mà hok bjk có tham khảo truyện nào hok nữa Smile nói chung là Gin có tâm hồn sáng tác rất là ướt át Smile

Có tham khảo thiên tiểu thuyết lịch sử "Cuộc chia tay đẫm máu-1.6.07 trường THCS Nguyễn Gia Thiều" do tác gia gingin sáng tác chưa kịp xuất bản do tác fẩm đặt nặng tư tưởng chính trị trả thù đời, bất mãn trc hoàn cảnh bi đát, là bản án sâu sắc cho chế độ mèo mả gà đồng! Sách hiện đang có ở khắp các sọt rác trên cả nước(_._")
Về Đầu Trang Go down
Admin
=Vương Gia=
=Vương Gia=
Admin


Tổng số bài gửi : 429
Age : 32
Đến từ : ~Somewhere Over the rainbow~
Registration date : 15/04/2008

Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... EmptySun Apr 27, 2008 12:01 pm

Ac...Thiên tiểu thuyết lịch sử vậy mà xuất bản cho thùng rác đọc à...Smile) hihihihi ngày 1.6.07 chắc là ngày chia tay đẫm lệ rơi giữa chàng và nàng...1 cuộc chia tay phản ánh 1 thực trạng xã hội lúc bấy giờ...nàg cô đơn...khát vọng tình yêu và khát vọng hạnh phúc lứa đôi...luôn trôn ngóng về chàng ôi chiến trận xa xôi...lòng khắc khoải cho sự bình yên , an nguy của chàng...Hơi lạc đề gòi...có ai cản An lại ko =)) ko cản An viết nguyên 1 bài bình luôn h...
Về Đầu Trang Go down
https://c1forever.forumvi.com
Sponsored content





Những bức mail tình.......... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Những bức mail tình..........   Những bức mail tình.......... Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Những bức mail tình..........
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Đại Gia Đình C1 :: Truyện đọc-
Chuyển đến